(Hon nhan gia dinh) Ngọc cũng không thể ngờ, ám ảnh quá khứ vẫn len lỏi trong cô tới tận hiện tại. Và ngay chính đêm tân hôn cô cũng đành thất lỗi với người chồng cô hết mực yêu thương.
Ngọc 27 tuổi, cô không quá xinh đẹp nhưng có nét duyên ai nhìn cũng mê. Đó chính là chiếc răng khểnh cùng một bên má lúm đồng xu rất đẹp. Cô hay cười, luôn nhí nhảnh, vô tư và điều đặc biệt cô luôn ngồi khi ngủ.
Ngọc sinh ra ở một vùng quê nghèo, cũng như bao thế hệ thanh niên khác, Ngọc quyết tâm thi đỗ đại học và sẽ ở lại thành phố làm việc. Bằng nỗ lực bản thân, Ngọc đã có được một vị trí khá ổn cho một công ty truyền thông có tiếng. Người ta vẫn thấy cô hồn nhiên như thế, nhưng thói quen ngủ ngồi của Ngọc vẫn không thay đổi. Không ai dám hỏi Ngọc điều này và cũng không ai biết từ bao giờ Ngọc đã có thói quen đó.
Chỉ nghe phong phanh rằng, Ngọc từng gặp một biến cố lớn trong quá khứ và từ đó cô không bao giờ dám nằm lúc ngủ. Nhiều người khuyên Ngọc nên thay đổi, cũng có lúc Ngọc đã thử nhưng hễ mỗi lần như vậy là đêm đó Ngọc lại gặp ác mộng và khóc. Lại có người bảo Ngọc yêu ai đó đi sẽ hết nhưng Ngọc chỉ cười trừ và quay mặt đi nén nỗi u sầu khó hiểu trong đôi mắt.
Thế rồi Ngọc gặp Tuấn, Tuấn mang đến cho Ngọc sự ấm áp và tình yêu chân thành đến cảm động. Ai cũng nói, hai người dường như sinh ra là để cho nhau. Nhưng sâu thẳm trái tim Ngọc, cô vẫn có gì đó lo sợ và không dám tiến xa hơn với Tuấn. Cô cũng đã thú nhận hết những thói quen “đặc biệt” của mình, nhưng Tuấn quá yêu Ngọc, anh chấp nhận hết mọi thứ chỉ cần Ngọc tin tưởng và yêu anh.
Sau 1 năm yêu nhau, đám cưới tràn đầy hạnh phúc của Ngọc và Tuấn cũng diễn ra. Ai cũng mừng ra mặt cho ngày vui của đôi bạn trẻ. Nhưng Ngọc cũng không thể ngờ, ám ảnh quá khứ vẫn len lỏi trong cuộc sống của cô ngay cả khi cô đã có người che chở. Và vào chính đêm tân hôn cô cũng chỉ đành nuốt nước mắt thất lỗi với người chồng cô hết mực yêu thương.
Dù đã được chuẩn bị tâm lý từ trước đó, nhưng Tuấn cũng rất hồi hộp cho đêm tân hôn của mình. Trước đấy, anh luôn tôn trọng khoảng riêng tư của Ngọc, hai người chưa bao giờ đi quá giới hạn. Sau khi tắm, trong người cũng có chút men nhưng Tuấn vẫn làm chủ được mình. Anh tiến gần chỗ Ngọc. Không như mọi lần 2 đứa gần nhau, Ngọc giật thót rồi cứ thế ôm gối chạy ra góc nhà ngồi bần thần ở đó. Tuấn nghĩ Ngọc có thể muốn chơi trò gì với anh trước khi nhập cuộc cho thoải mái liền cười bí hiểm rồi rảo bước tới chỗ Ngọc.
Bất giác Ngọc hét lớn bắt Tuấn đừng lại gần. Chưa kịp hiểu chuyện gì thì Tuấn thấy Ngọc quỳ gối vừa khóc lóc vừa van xin thảm thiết Tuấn tha cho cô. Nhìn Ngọc lúc đó Tuấn vừa đau xót lại vừa bất lực. Anh không hiểu quá khứ cô đã có chuyện gì. Anh cụp mắt làm theo lời cô, nhẹ nhàng ngồi cách xa Ngọc một đoạn. Lặng im nhìn Ngọc khóc rồi ngủ thiếp đi. Lúc đó anh mới dám tới gần, đôi tay run run khẽ lau từng giọt nước mắt trên khuôn mặt vốn hằng ngày rất vô tư của Ngọc. Anh làm mọi thứ rất nhẹ như sợ chỉ cần sơ xảy có thể làm Ngọc giật mình thức giấc. Sẽ chẳng ai biết, đêm tân hôn của Ngọc và Tuấn diễn ra một cách "tréo nghoe" đến thế.
Ngọc biết cô có lỗi với Tuấn, liền lấy hết can đảm kể hết sự thật với anh. Ngày xưa khi Ngọc 8 tuổi, lúc đó bố mẹ mải làm ăn xa nên chưa có em thứ 2. Cô thường ở nhà với ông bà nội. Một hôm, có một ông chú xưng là bạn của bố mẹ ở miền ngược đến nhà chơi. Vì tối muộn nên ông chú ấy ở một đêm tại nhà Ngọc và cũng là chờ bố mẹ Ngọc về nhà. Ngọc vẫn được bố mẹ dành riêng cho một căn phòng. Và đêm đó chính là đêm định mệnh khiến cuộc đời Ngọc thay đổi

Khi đang say giấc, Ngọc bất giác thấy một bàn tay ai đó lần mò dưới chăn từ phía cuối giường, Ngọc giật mình hét lên thì bị bịt miệng ngay lập tức. Phòng quá tối Ngọc không nhìn rõ mặt nhưng 8 tuổi Ngọc cũng biết phân biệt ai thân quen ai xa lạ. Ngọc gào khóc cầu cứu nhưng bất thành vì gã đàn ông quá to khỏe, miệng lại bị bịt kín.
Gã đàn ông kia đã làm cái trò đồi bại biến thái nhất với Ngọc. Sau vài tiếng hành hạ Ngọc, gã đó ghé tai nói với Ngọc “Im lặng sẽ sống, không thì sẽ chết”. Từ đó đến sáng, Ngọc chỉ biết ôm gối với mớ quần áo xộc xệch run rẩy ngẩn ngơ nơi góc nhà. Cả ngày hôm sau Ngọc không chịu ra khỏi phòng cũng không ăn bất cứ thứ gì.
Sau đó 3 hôm, Ngọc lại trở về cô bé hồn nhiên như trước, nhưng nỗi đau đớn Ngọc mang có lẽ chỉ mình cô và giờ đây có thêm Tuấn biết được. Và từ đó, lúc ngủ cô không dám nằm vì hễ cứ nằm cô lại gặp ác mộng đêm kinh hoàng ấy và lại khóc một mình. Tuấn nghe xong, sự mạnh mẽ của một người đàn ông trong anh cũng biến mất, anh khóc, khóc vì thương cô bé Ngọc 8 tuổi chịu nỗi đau thể xác quá lớn, khóc vì thương người vợ vốn hồn nhiên của anh phải chịu đựng giấc ngủ không yên suốt mười mấy năm qua. Anh ôm vợ và tự nhủ, từ nay, sẽ không bao giờ để Ngọc chịu khổ. Anh sẽ luôn ở bên và giúp cô vượt qua nỗi ám ảnh quá khứ.
3 năm sau, ngôi nhà của Ngọc đã có thêm tiếng cười trẻ thơ, vui mừng hơn là Ngọc đã có thể nằm khi ngủ. Người ta vẫn nói, tình yêu đúng là thần dược có sức mạnh gê gớm quả chưa bao giờ sai.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét